Lâu nay chỉ làm thơ xoay quanh tình yêu,làm mình chìm đắm trong cái men say chết người ấy. Gần đây có đọc tác phẩm Mẹ Điên của Vương Hằng Tích,thực sự làm bản thân phải nghĩ lại về mọi thứ.Cuộc sống quá đủ đầy làm mình quên về ngày tháng trong cái làng Nà Nghiềng bé nhỏ, vs bao vất vả của những ngày gian khó ,lớn lên đi học đã làm mình thay đổi nhiều, ,mạn phép nâng bút ghi lại chút chuyện 1 thời đã qua và tự tạo động lực để mình phấn đấu…..
Cuộc sống đẹp từ khi ta ra đời
Từ thửa trên nôi ầu ơ những lời
Tiếng mẹ ru êm đềm qua năm tháng
Lớn lên rồi,vẫn nhớ lắm ai ơi.
Xưa nhà nghèo vách đất mái nhà dột
Quanh năm mưa nắng dãi dầu sương
Điện đóm có đâu thắp dầu hỏa
Sáng chiều xách nước phụ mẹ cha.
Con nhớ bữa cơm ngày mùa đói
Con đòi cơm thịt mẹ âu lo
Nhà mình nghèo rau cháo qua ngày
Lấy đâu tiền mua miếng thịt thật to.
Cuộc sống ngày ấy thật gian khó
Mẹ tần tảo gách chịu mọi nỗi lo
Bố uống rượu,suốt ngày ko thấy mặt
Cả nhà mình đâu có 1 bữa no.
Mẹ gánh hàng đôi vai gầy guộc
Mẹ lại bệnh ko tiền lấy đâu thuốc
Con thương mẹ nhưng nhỏ đâu giúp dc
Có tháng trời mẹ nằm viện !Con thương.
Con còn bé,rất thích uống đường
Mẹ dù bệnh nhưng mẹ vẫn luôn nhường
Con nghĩ lại con đã khóc ngày bé
Mẹ ơi mẹ,mẹ của con đáng thương.
Con ham chơi,con đòi mua đồ chơi
Con khóc ầm đòi mua oto mới
Mẹ nhìn con,mắt mẹ buồn sâu lắng
Mẹ mua rồi,con cười, mẹ buồn thêm.
Qua năm tháng nhà mình cũng khá lên
Bố ko rượu chè nữa,bố tu trí làm ăn
Mẹ đi về buôn bán đông khách mới
Nhà tiếng cười xóa bớt nỗi lăn tăn.
Giờ đã lớn,con phải biết suy nghĩ
Như bố nói tự ý thức mà đi
Ra môi trường ko bố mẹ bao bọc
Phải tự mình tránh cám dỗ tình si.
Con xin lỗi vì con thiếu suy nghĩ
Tiền trong túi con nặng tay cứ chi
Nửa tháng 2 triệu vẫn chưa đủ
Nặng tình vướng phải mộng tình bi.
Từ nay con hứa sẽ làm lại
Mọi thứ thay đổi hướng ngày mai
Thành công ko dành kẻ lười biếng
Siêng năng chăm chỉ mới thành tài.
Nhận xét